Hành trình gắn bó với Edison của mình được kết lại bằng chữ “Duyên”. Mình có 2 em bé sinh đôi nên hai vợ chồng quyết định chuyển về gần nhà sống với ông bà nội ngoại. Thê rồi mình tìm hiểu các trường để điều chuyển công tác, và Edsion là một trong những “mục tiêu” mà mình hướng tới. Và một duyên cực đặc biệt khiến mình “quay xe” dù cách ngôi trường kia đúng một chữ kí trên hợp đồng. Trong những ngày đầu đặt chân tới trường, mình không khỏi “mắt chữ O, miệng chữ A” vì cơ sở vật chất ở đây, và những bữa ăn ngon ơi là ngon. Mình được làm việc với các anh chị em đồng nghiệp siêu dễ thương và sức sáng tạo vô hạn, các sếp thì tuyệt vời ông mặt trời. Với mình, Edison không chỉ là nơi làm việc, nơi đây còn là ngôi nhà thứ hai của mình. Nếu như ngôi trường đầu tiên ghi dấu ấn cho những bước chân chập chững của mình, thì nơi đây là nơi chứng kiến sự trưởng thành của mình. Yêu thôi có lẽ là chưa đủ, mình thật sự biết ơn tất cả mọi thứ trong ngôi nhà này, kể cả những lúc khó khăn và những nốt trầm, để giờ đi đâu mình cũng rất tự hào: Em là cô giáo dạy ở Edison.
Cô Thu cùng gia đình đưa hai con gái đến nhập học tại Edison
Để nói về những kỉ niệm đặc biệt thì rất khó, vì với mình mỗi khoảnh khắc cùng Edison là những giây phút đặc biệt. Mình mê cách các anh chị đồng nghiệp gọi mình bằng biệt danh “cô Thu Chít”, mê cách khoa Quốc Tế chúng mình cùng nhau làm việc, cùng chơi và cùng xàm xí.:D. Đặc biệt mình cảm giác mình như “superstar” mỗi khi gặp các em bé Eddie, cách xa cả chục mét và mình phải đi tìm xem tiếng “Hello Ms. Thu” phát ra từ phía nào: Đông- Tây hay trên hành lang tầng trên.:D, những cái ôm suýt té vì bị lôi kéo từ tứ phía. Có cậu trò nhỏ ngày nào nhìn thấy mình cũng chạy thật nhanh từ dãy trong cùng bàn số ba, nom như con chim cánh cụt, chỉ để được ôm Ms Thu đầu tiên. Rồi chúng tạo trend xếp hàng để ôm cô và cô ôm lại, xong mấy thanh niên xếp đầu được cô ôm rồi lẻn xuống cuối xếp tiếp. Có hôm thì không còn hàng lối gì, chỉ còn yêu thương trong veo ngọt lịm. Mình còn mê cách bố mẹ đồng hành cùng con trong các sự kiện của trường, những điều mà vốn mình cũng thích, nhưng khi làm ở Edison, mình khao khát hơn bao giờ hết được đồng hành cùng các em bé nhà mình – được trải qua các cảm xúc mà các bố mẹ và các Eddie đã có trong các sự kiện, và mình đang dần làm được rồi.:P. Yêu thật yêu ngôi trường gạch đỏ này. À, khi làm ở Edison mình còn phát hiện ra “tài năng giấu kín” là mình có thể làm MC, từ các sự kiện nhỏ nhỏ rồi đứng trên sân khấu to hơn, độ “run” cũng giảm dần theo từng sự kiện.
Cô Thu cùng đồng nghiệp tại Edison