Tôi đến với Edison vào năm hoạt động thứ 2 của trường. Lần đầu tiên đặt chân vào Edison, tôi cảm nhận được sự yên bình nơi đây. Không khí Ecopark trong lành với nhiều cây xanh, không gian mở trong các hành lang ở các dãy hành lang và cả sự thân thiện của những người đầu tiên ở Edison tôi được tiếp xúc khiến tôi cảm thấy thực sự nhẹ nhàng, thoải mái, và cho rằng đây là mội môi trường làm việc lí tưởng. Gắn bó với Edison được 5 năm, tôi thấy đây không chỉ là nơi làm việc, mà ở đây mọi người gắn kết với nhau như một gia đình. Edison đã và đang là một ngôi trường lí tưởng để tôi tiếp tục cống hiến hết mình cho sự nghiệp giáo dục, và tôi cũng sẽ lựa chọn Edison để con tôi theo học trong những năm tới đây.
Cô Hoa cùng các học sinh
Mỗi một năm học đi qua là tôi lại “thu về” một bọc kỉ niệm lớn, vui có, buồn có, nhưng tất cả tôi đều rất trân trọng và bồi hồi mỗi khi nhớ về. Nhưng có lẽ đối với tôi và có thể là với một số đồng nghiệp khác, khoảng thời gian bắt đầu học online trong thời Covid là những khoảnh khắc không bao giờ quên. Những tiếng hò reo, những cú nhảy cẫng lên, những nụ cười hạnh phúc khi cô trò được nhìn thấy nhau qua camera trên Zoom sau bao ngày tháng không được gặp gỡ khiến tôi ấn tượng mãi. Có những bạn học sinh trên lớp cô năn nỉ mới học, nhưng tiết học online đầu tiên lại chăm chú, tích cực đến thế. Rồi một hành trình dài, cả cô cả trò cùng nhau nâng cao trình độ thông tin để vượt qua khó khăn của đại dịch.
Trong 5 năm ở Edison, tôi cũng có duyên với nhiều học sinh cá tính, tinh nghịch. Cô trò thỉnh thoảng cũng có lúc căng thẳng vì những quy định kỉ luật, nhưng lại có những lúc thoải mái như những người bạn. Năm đó, tôi nghỉ sinh trước khi năm học kết thúc, cậu học sinh hay căng thẳng với cô nhất lại tỏ ra buồn nhiều khi cô nghỉ và comment lên bài viết trên group FB lớp rằng: “Cô đẻ nhanh còn đi dạy lại.”